Kinh nghiệm viết blog của Blog Việt
Những ngày đầu, tôi không biết SEO là gì, không biết cách giật tít và cũng không biết cả hiệu chỉnh blog của mình theo ý muốn. Đơn giản chỉ vì tôi không phải dân IT! Nhìn các blog anh em thứ hạng cao, người truy cập đông mà tôi thèm, tính bỏ thú vui “viết” và trở lại với công việc “chơi” blog vì nghĩ rằng có khi chơi blog lại giúp mình có thêm thu nhập thay vì “viết” blog mà không được lợi lộc gì. Mọi tính toán tôi đều đã trải qua và cũng không ít lần blogviet bị “bỏ đói” nhiều ngày và gần như “suy dinh dưỡng” nặng. Cuối cùng thì tôi cũng tìm được cái “cớ” để tiếp tục thú vui của mình!
Tôi quyết định tâm sự với các bạn bởi tôi dám chắc nhiều bạn cũng đã, đang và sẽ rơi vào hoàn cảnh như tôi đã từng trải qua trước đây. Một vài bạn đã bỏ cuộc và một vài bạn vẫn tiếp tục. Vậy lý do tại sao? Mình xin chia sẻ 2 ý để các bạn cùng tham khảo nhé:
1. Blogger Việt Nam Rất “Cả Thèm”:
Nói thật, blog đang là mốt của giới trẻ hiện nay. Mình cũng bị cuốn vào luồng suy nghĩ đó. Mình muốn có một blog để không thua kém bạn bè. Nhiều khi thấy ngượng chín mặt khi chat với các bạn trên mạng, bọn nó hỏi blog của ông là gì, vào xem hình tôi mới chụp trên blog…Lúc đó mình chỉ dám nói là đang làm chứ không dám thừa nhận là mình không có.
Mày mò rồi cũng có 1, 2, 3…blog cả TA lẫn TV nhưng chẳng cái nào ra hồn. Tất cả chỉ để thỏa mãn tính “sĩ diện hão” của mình với bạn bè chứ chẳng hề có một kế hoạch nào khi lập các blog đó.
Bây giờ khi search trên mạng vẫn thấy cả chục cái blog của mình nhưng không nhớ nổi username và pass để login nữa. Đúng thật là nực cười! Thấy người ta có, mình cũng làm theo để rồi lãng phí tài nguyên internet.
Khi tiếp cận với lĩnh vực kiếm tiền trên mạng, mình càng ham vì thấy bạn bè kiếm cả ngàn $$$ hàng tháng trong khi lương mình cả tháng cũng chỉ bằng 1/5 của bọn nó. Thế là lao vào như con thiêu thân và để rồi “thói hư tật xấu” lại có cơ hội hoành hành, thêm một loạt blog ra đời cũng chỉ vì lý do đó. Nói thật là có một vài cái vẫn đang live và giúp mình kiếm thêm thu nhập nhưng đó không phải blog theo đúng nghĩa.
2. Blogger Việt Nam Hay “Chóng Chán”:
Thèm thì thèm thật nhưng khi mục đích không đạt được thì sẽ nhanh chán. Mình cũng bị điều này ám ảnh trong giai đoạn đầu và blogviet đã từng điêu đứng nhiều phen.
Nói thật, khi tạo blog này mình nghĩ sẽ có thương hiệu ngay nhưng ai dè lẹt đẹt cả năm mà không ngóc đầu dậy được. Trong khi đó, các blog dạng 3X, 8X khác mới ra lò đã nườm nượp khách viếng thăm và nghe họ nói bán được quảng cáo cả triệu mà mình cảm thấy “thèm”. Trong đầu mình đã từng nghĩ hay là chuyển blog sang dạng giải trí, vừa nhàn mà lại đông khách vì nó đánh vào tính tò mò của người xem. Tuy nhiên, ý định đó đã trôi đi khi mình tham gia đọc các blog khác và thấy họ vẫn thành công mà có cần đến 3X hay 8X đâu?
Chắc chắn nhiều bạn cũng đã rơi vào tình cảnh như mình. Thành lập thì hào hứng và ấp ủ nhiều kế hoạch và tham vọng, luôn nóng vội để đạt được mục tiêu, tuy nhiên khi không đạt được sẽ ngay lập tức bị nản trí và dễ mắc phải tính “cả thèm chóng chán” như mình. Các bạn có từng bị rơi vào tình cảnh đó không?
Thế cách khắc phục là gì?
Nếu bạn có mục tiêu rõ ràng khi viết blog thì hãy kiên định mục tiêu mà mình đang theo đuổi bởi thành công không đến một cách dễ dàng. Mọi thứ dễ dàng đến rồi cũng sẽ dễ dàng đi!
Mình đã từng bị chơi vơi vô phương hướng. Tuy nhiên, khi biết rằng không thể nóng vội thì mình ngay lập tức xác định mụch tiêu duy nhất là viết blog để rèn kỹ năng viết và thực hành vốn tiếng Anh của mình.
Với mục tiêu đó, mình không còn đặt nặng vấn đề traffic và rank như trước đây nên đầu óc cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Có nhiều ý tưởng để viết hơn và tất nhiên là cũng chăm chỉ viết hơn trước đây.
Tất nhiên các bạn sẽ băn khoăn là viết mà không ai đọc thì viết làm chi cho mệt? Nếu các bạn vẫn nghĩ như thế thì chứng tỏ các bạn chưa sẵn sàng cho những thử thách phía trước. Khi mình xác định được mục tiêu cho blog thì mình sẽ tìm các blog có liên quan để tham khảo cách viết của họ và học xem họ thu hút được nhiều bạn đọc vì họ có nội dung tốt hay vì họ biết “khẩu vị” của người xem để mình còn biết cách định hướng cho các bài viết của mình.
Thực tế cho thấy, cách đây hơn một tháng blogviet xuýt chút nữa sẽ bị “khai tử” sau vụ Dos kinh hoàng và mình cũng im hơi bặt tiếng sau khoảng 10 ngày. Cũng may mình vẫn xác định mục tiêu rõ ràng từ ban đầu và tin rằng “sau cơn mưa trời lại sáng” nên đã tiếp tục trở lại dẫu biết rằng thứ hạng bị đánh tụt thê thảm. Hãy quên thứ hạng đi và viết theo cách suy nghĩ của mình! Hãy suy nghĩ tích cực trong mọi hoàn cảnh cho dù là khó khăn nhất!
Sưu tầm
0 comments:
Post a Comment